Home » Xã hội học thuật » Các trường đại học đang làm gì để giúp sinh viên có thu nhập thấp leo lên nấc thang kinh tế

Các trường đại học đang làm gì để giúp sinh viên có thu nhập thấp leo lên nấc thang kinh tế

Trẻ trung, có trình độ học vấn và cơ động: Các trường đại học đang làm gì để giúp sinh viên có thu nhập thấp leo lên nấc thang kinh tế

David Deming đến từ Trường Harvard Kennedy (HKS), trường chính sách công của Đại học Harvard, và sáng kiến CLIMB của ông là sử dụng dữ liệu lớn nhằm xem xét cách thức giáo dục đại học có thể giúp nâng cao Giấc mơ Mỹ thông qua việc giúp mọi người thoát khỏi nghèo đói và trở thành tầng lớp trung lưu hay không.

Mười năm sau khi tốt nghiệp đại học, sinh viên Đại học California kiếm được trung bình khoảng 65.000 đô la một năm cho dù cha mẹ các em có giàu có hay không. Sự khác biệt về thu nhập giữa con trai hoặc con gái của một gia đình sống quanh mức nghèo khổ và của một người có thu nhập sáu con số là khoảng 3.000 đô la một năm. Đây không phải là một sự khác biệt không đáng kể. Tuy nhiên, nếu Giấc mơ Mỹ là cho phép mọi người làm tốt hơn cha mẹ của họ, thì Đại học California đang làm một điều đúng đắn.

Tìm hiểu xem trường học nào đang làm đúng và điều gì đó là đúng chính là công việc của David Deming. Deming, giáo sư về chính sách công tại Trường Harvard Kennedy và giáo sư giáo dục và kinh tế tại Trường Sau đại học Harvard về Giáo dục, là một trong những người sáng lập tổ chức Lãnh đạo Đại học Tăng cường Năng lực (CLIMB), một sáng kiến sử dụng dữ liệu lớn nhằm tìm hiểu những trường đại học nào đang đưa mọi người lên bậc thang thu nhập, tại sao và cách thức họ làm điều đó.

Chương trình bắt đầu vào năm 2017 và đang trong giai đoạn nghiên cứu và phân tích ban đầu, chương trình là một phần của Những thông tin chi tiết về cơ hội, đây là một dự án thể hiện ý tưởng rằng mỗi thế hệ nên làm tốt hơn thế hệ trước. Mục tiêu đó là kịp thời và phù hợp vì theo số liệu thống kê, Giấc mơ Mỹ đang mờ nhạt dần. Vào năm 1970, 90% những người ở độ tuổi 30 kiếm được nhiều tiền hơn số tiền mà cha mẹ họ kiếm được ở cùng độ tuổi. Đến năm 2015, tỷ lệ đó đã giảm xuống còn 50%.

Những thông tin chi tiết về cơ hội, do các giáo sư kinh tế Raj Chetty và Nathaniel Hendren và John Friedman của Đại học Harvard dẫn dắt thu thập, đang nhìn nhận vấn đề qua ba lăng kính, đó là địa lý, sức khỏe và giáo dục, và cống hiến không chỉ cho sự hiểu biết học thuật mà còn cho sự phát triển các giải pháp chính sách khả thi. Sáng kiến CLIMB của Deming, do ông đồng chỉ đạo với Chetty và Friedman, đang đảm nhận phần giáo dục.

Deming cho biết: “Chúng tôi cần phải tìm kiếm các giải pháp giúp mọi người trở nên tốt hơn mà không khiến cho bất kỳ ai trở nên tồi tệ hơn. Công cụ chính sách xã hội mạnh mẽ nhất trong bộ công cụ mà chúng tôi biết có tác dụng và cực kỳ hiệu quả là giáo dục”.

Sinh viên Đại học California từ các gia đình thuộc nhóm 20 phần trăm thu nhập thấp nhất tiếp tục kiếm được nhiều tiền như sinh viên từ các gia đình có thu nhập trung bình, và thu nhập của các em tăng gấp đôi trong một thập kỷ sau khi tốt nghiệp. (Dữ liệu do Đại học California cung cấp.)

CLIMB bắt đầu bằng cách xem xét giá trị mà giáo dục đại học mang lại, cho cả sinh viên và xã hội. Cuộc trò chuyện về giáo dục đại học hiện nay thường xoay quanh thứ hạng đại học và khả năng chi trả. Deming muốn tập trung vào giá trị mà các trường đại học cung cấp như động cơ của sự dịch chuyển kinh tế.

Deming chia sẻ: “Tôi không biết rằng liệu chúng tôi đang có đang cố gắng gạt xếp hạng đại học ra khỏi mối quan tâm hay không. Những gì chúng tôi đang cố gắng thực hiện với CLIMB là nằm mục tiêu nâng cao vai trò của các trường đại học, đây là những ngôi trường có thể không nhận những sinh viên có trình độ học vấn cao nhất, nhưng những sinh viên đó thực sự làm tốt, những sinh viên đó mang lại rất nhiều giá trị. Đó là điều thực sự quan trọng mà đại học nên làm, đó có thể là quan trọng nhất. Và chúng tôi muốn làm nổi bật vai trò đó”.

Để đi sâu vào chủ đề phức tạp này, CLIMB đã tiến hành bảo mật dữ liệu lấy từ một bên là các trường đại học và quản trị viên kiểm tra, và bên kia là Sở Thuế vụ, sau đó kết nối những dữ liệu đó với nhau. CLIMB đang hợp tác với hơn 400 trường đại học trên khắp Hoa Kỳ, với tổng số hơn 5 triệu sinh viên đại học mỗi năm. Các cộng tác viên của CLIMB bao gồm một số hệ thống tiểu bang lớn nhất của đất nước, bao gồm California, New York và Texas. Các dịch vụ khảo thí đại học lớn nhất của đất nước đó chính là ACT và College Board (bên tổ chức kỳ thi SAT) cũng tham gia, nghĩa là CLIMB cũng có thông tin về hơn 3,7 triệu học sinh thi SAT và ACT mỗi năm.

Với lượng dữ liệu phong phú này, CLIMB có thể xem cha mẹ của sinh viên đã kiếm được bao nhiêu. Họ có thể xem sinh viên đạt điểm như thế nào trong các kỳ thi tuyển sinh đại học, tại trường các em được nhận và trường các em bị từ chối, và cách các em học tập trong trường đại học. Nhưng sau đó, họ cũng có thể theo dõi những sinh viên đó sau khi tốt nghiệp đại học và xem các em đã nhận được công việc gì, kiếm được bao nhiêu tiền, mua nhà hay đi thuê, và thậm chí các em đã bắt đầu xây dựng gia đình hay chưa. Nói cách khác, Deming nói rằng là liệu rằng các em có lọt vào tầng lớp trung lưu và có cuộc sống ổn định hay không.

(Deming cho biết với quyền truy cập vào dữ liệu nhạy cảm, nhóm rất coi trọng vấn đề bảo mật dữ liệu. Dữ liệu họ sử dụng được bảo vệ cẩn thận và các thành viên của nhóm đã được kiểm tra lý lịch trước khi có thể truy cập.)

Các nhà nghiên cứu của CLIMB đang làm việc với một nhóm các trường đại học giảng dạy trong vòng bốn năm chọn lọc nhằm xác định những sinh viên tài năng có thu nhập thấp bị bỏ qua bởi các quy trình tuyển sinh truyền thống. Bởi vì các trường đại học ưu tú chiếm một tỷ lệ nhỏ trong số sinh viên đăng ký đại học ở Hoa Kỳ, CLIMB cũng đang tập trung vào việc tìm hiểu khả năng tiếp cận và thành công trong các hệ thống trường đại học lớn của bang và các cơ sở khác tiếp nhận nhóm sinh viên có thu nhập thấp.

CLIMB đã dành phần lớn thời gian trong năm đầu tiên để đảm bảo sự tham gia của các đối tác và trải qua quá trình nghiêm ngặt để có được quyền truy cập vào dữ liệu. Bây giờ, họ đang tập trung vào phân tích. Họ nhận thấy các mục tiêu của mình được chia thành hai lĩnh vực rộng lớn: hiểu những trường học nào thành công trong việc trợ giúp khả năng chuyển dịch kinh tế của sinh viên; và tìm hiểu xem những trường đó đang làm gì để biến điều đó thành hiện thực.

CLIMB hy vọng sẽ công bố kết quả nghiên cứu đầu tiên của mình trong năm tới. Nhưng tham vọng của Deming không chỉ dừng lại ở việc thay đổi cuộc trò chuyện về giáo dục. Ông cũng muốn CLIMB trở thành “hỗ trợ nghiên cứu của quốc gia cho các trường đại học muốn hoạt động tốt hơn” theo chiều hướng ngày càng phát triển.

Nhóm cung cấp phân tích tùy chỉnh trở lại các trường đã chia sẻ dữ liệu với họ. Một nhóm chính sách trong Thông tin chi tiết về cơ hội cũng làm việc với các đối tác CLIMB nhằm xem xét hiệu quả của các chương trình và chính sách cụ thể, đôi khi theo thời gian thực.

Ví dụ: khi làm việc với Đại học Thành phố New York (CUNY), hệ thống đại học đô thị lớn nhất của đất nước, CLIMB đã nghiên cứu tính hiệu quả của một chương trình được thiết kế để giúp đỡ những sinh viên vừa có điểm học tập thấp vừa gặp khó khăn về kinh tế. Họ nhận thấy chương trình có tên Tìm kiếm Giáo dục, Nâng cao và Kiến thức (SEEK) đã giúp tăng thu nhập trung bình sau đại học của những người tham gia lên gần gấp đôi so với thu nhập của cha mẹ họ (50.000 đô la so với 27.000 đô la), phù hợp với thu nhập của các sinh viên khác. Các nhà nghiên cứu hiện đang làm việc để hiểu những khía cạnh nào của SEEK đang hoạt động tốt, ai được hưởng lợi nhiều nhất và làm thế nào để lợi nhuận có thể được tối đa hóa hơn nữa.

Chương trình Tìm kiếm Giáo dục, Nâng cao và Kiến thức (SEEK) của CUNY giúp những sinh viên có cả điểm học tập thấp hơn và xuất thân từ những gia đình có thu nhập thấp. CLIMB đã tìm ra chương trình này, giúp tăng thu nhập trung bình sau đại học của những người tham gia lên gần gấp đôi cha mẹ của các em và phù hợp với thu nhập của các sinh viên khác. (Dữ liệu cho phép CLIMB.)

Một số đối tác đang tận dụng những gì CLIMB đã cung cấp cho họ để thực hiện các nghiên cứu của riêng họ. Ví dụ: Đại học California nhận thấy rằng nhà trường đã thành công trong việc nâng cao gần như tất cả thu nhập của sinh viên tốt nghiệp, bất kể nền tảng kinh tế xã hội của các em. Nhưng nhà trường cũng có thể phát hiện ra rằng hơn một phần ba (36 phần trăm) cựu sinh viên đến từ 20 phần trăm thu nhập thấp nhất đã chuyển sang nhóm 20 phần trăm cao nhất khi trưởng thành, nhiều hơn bất kỳ trường đại học bốn năm nào khác trong cả nước.

Deming nói rằng hiểu được động lực của kiểu thành công đó là mục tiêu thực sự của dự án. Deming cho biết: “Tôi muốn viết một tài liệu, nhưng tôi cũng muốn tạo ra sự khác biệt, đó là lý do tại sao tôi làm việc này.”

VLAB lược dịch từ Harvard Kennedy School.